Archive | February 2020

từ lục bát dỗ em đến lục bát sa môn và lục bát hoàng phái

Cao Vị Khanh

Nguồn: Internet

Không biết tôi thích lục bát từ hồi nào nữa?

Có điều chắc là không phải đợi đến lúc mon men bước lên bậc trung học mới học lóm được mấy câu thiệu kiểu yêu-nhau-mới-tặng-ảnh-này xin-đừng-giận-lẫy-và-đừng-xé-đôi. Ờ… sao cái tuổi đó ngây ngô đến độ bạ đâu cũng tưởng là thơ ráo trọi. Mà rồi cũng không phải đợi đến khi gặp thơ thứ thiệt, cỡ những câu lục bát tuyệt vời của Huy Cận nai-cao-gót-lẫn-trong-mù-xuống-rừng-nẻo-thuộc-nhìn-thu-mới-về rồi mới đem lòng mê thích. Mà không mê sao được. Ai biểu lục bát cũ rích đâu không biết. Chớ lục bát của ông họ Cù này làm từ những năm 30 mà đọc đi đọc lại vẫn thấy lục bát mới tinh.
xem tiếp

Úc du và vài bài học quý

Bài và ảnh của Đỗ Hồng Ngọc


Đỗ Hồng Ngọc tại Great Ocean Road trong một ngày nắng đẹp và gió lớn (11.10.2019)

    1. Đến Úc, dĩ nhiên không thể không ghé thăm vài bệnh viện, trong đó, bệnh viện gây ấn tượng nhất cho tôi là Bệnh viện Ung bướu ở Melbourne. Bệnh viện có dáng như một “con thuyền không bến” đang vượt trùng khơi! Điều đặc biệt ở đây là ta không thể phân biệt ai là bác sĩ, ai là điều dưỡng và ai là bệnh nhân. Họ đều ăn mặc như nhau, không có blouse trắng, khẩu trang, mũ miện gì cả. Và mọi thứ sinh hoạt từ ăn uống, đọc sách báo đều cùng chung với nhau. Bài học của Thường Bất Khinh, tôn trọng và không phân biệt đây rồi!

xem tiếp

Hương Ngào Ngạt Thơm Hoài Mùi Tóc Cũ

Cuối mùa hoa anh đào
sơn dầu trên giấy – đinhtrườngchinh

Sáng, mở cửa, chào cây đào năm mới / cuối tháng Hai chào nước Mỹ mùa Xuân. Chào những giọt sương mai trong suốt trắng ngần! Chào ánh hồng của hoa vô cùng yêu quý!

Tôi có người yêu, người không ích kỷ / để mở bài thơ là mở cửa tấm lòng. Người đã xa tôi rồi ngày cuối một mùa Đông, câu nói cuối: em sẽ là mùa Xuân anh đợi…

Mười hai năm, tôi chờ ngày năm mới, người tôi yêu đã về lại thế này: Hoa đào cười trong gió bay bay / hương ngào ngạt thơm hoài mùi tóc cũ!
xem tiếp

Vài ba đoạn cho tui

Nguồn: Internet

1.
Ta chửi thề em đừng kêu hoảng
Hốt nhiên thành du đãng, thế thôi!
Chửi đời một tiếng hả hơi,
Chửi ta tới lúc tàn hơi chưa vừa.

2.
Lâu lâu chửi một tiếng
Như gõ phách cầm chầu
Tiếng dội lòng đau điếng
Em và cuộc bể dâu!
xem tiếp

Đỏ

tranh đinhtrườngchinh

Tôi có bài rượu đỏ
Mà không dám rót mời
Bởi những câu thông tục
Bởi những lời tục dung

Cuộc đời luôn luôn có
Những khuôn phép bên lề
Rượu đỏ tôi cứ uống
Tôi vẫn cứ chửi thề
xem tiếp

Thử Sơ Phác Chân Dung Đỗ Hồng Ngọc

Sáng nay “Tệp tuyển” TÔI HỌC PHẬT của Đỗ Hồng Ngọc do Nguyễn Hiền-Đức “tổ chức bản thảo” vừa được giới thiệu trên trang tranthinguyetmai (https://tranthinguyetmai.wordpress.com/2020/02/16/nguyen-hien-duc-voi-toi-hoc-phat-cua-do-hong-ngoc/) thì đã có vài “bạn xa xôi” phone hỏi tôi thêm về mối “duyên” nào khá đặc biệt của tôi với anh 5 Hiền (Nguyễn Hiền-Đức) sao hay vậy?

Xin được nhắc lại Lời Ngỏ trong “Tệp tuyển” TÔI HỌC PHẬT tôi đã viết:

“Càng có tuổi, hình như tôi càng nhận ra có cái gì đó ở ngoài ý chí mình, can thiệp vào mình tùy hứng khiến mình đôi lúc không khỏi chưng hửng, ngỡ ngàng, thầm nghĩ “duyên” chăng? Nhưng duyên là gì không biết. “Nghiệp” chăng? Nhưng nghiệp là gì cũng không biết. Thôi thì, cứ để nó trôi chảy, tự nhiên, bởi nó có vẻ chẳng cần đến ta, chẳng phải là ta, chẳng phải của ta…
xem tiếp

Rượu

Nguồn: Internet


RƯỢU KHÓC

Có bữa về qua quán bụi đời
La cà đàn đúm kiểu tay chơi
Rượu say bỗng nhớ người hào kiệt
Ba-ngàn-tử-đệ bó thây phơi!


RƯỢU TIỄN

Chén đầu xin tống-tiễn-nhị-ca
Chén này để hết lại phần ta
Rót ra tám cõi mời bằng hữu
Đã chết hay còn nhốt trại xa!

Cao Vị Khanh

Giới Thiệu Sách Mới: Chữ nghĩa, Văn chương, Cuộc đời – Tạp bút của Trần Doãn Nho

Văn Học Press
22 Agostino, Irvine, CA 92614 USA • vmail: +1-949-981-3978 • email: vanhocpress@gmail.com • Facebook: Van Hoc Press

Trân trọng giới thiệu:

Van Hoc

CHỮ NGHĨA – VĂN CHƯƠNG – CUỘC ĐỜI
Tạp bút © TRẦN DOÃN NHO

Bìa © Đinh Trường Chinh
Văn Học Press xuất bản, 2/2020
320 trang, giá bán $20.00

xem tiếp

Chiều Đông

Trần Trung Đạo

HT Quang Do 02
(Kính tiễn Giác Linh Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ)

Một ngày tháng 8 năm 1992, tôi nhận được một bài thơ của một người bạn tin cẩn gởi từ trong nước. Anh chép tám câu thơ của Hòa Thượng Thích Quảng Độ nhưng không có tựa.

Tôi đọc và rất cảm động. Qua từng câu thơ tôi hình dung cảnh cô đơn, trống vắng, quạnh hiu mà Thầy đang sống trong thời gian lưu đày ở Thái Bình trong một buổi chiều đông.
xem tiếp