Archive | November 2017

Những trang viết rời: Bình Định, nỗi nhớ

Nguyên Minh

Sau một cuộc hành trình dài ngày, từ bên này quả địa cầu sang bên kia, ngồi trên chuyến bay mất cả trên 12 tiếng đồng hồ ê ẩm cả người, mới biết mình đã già. Đến San Jose vài hôm lại leo lên máy bay qua miền Đông Bắc nước Mỹ, gặp bạn bè cùng một niềm say mê văn chương, cũ và mới tại nhà Trương Vũ. Về Việt Nam làm Quán Văn – Bên dòng sông Potomac, một số trang Chân dung Văn Học cho một người bạn văn vừa mới gặp nhau nơi đất khách quê người: Phùng Nguyễn. Tiếp theo Quán Văn số Xuân lại tiễn đưa một họa sĩ, nhà thơ tài hoa, người bạn đã dành nhiều tình cảm chân thành với tôi, với Trương Văn Dân, với Elena, với Đoàn Văn Khánh, Lữ Kiều, trong những ngày chúng tôi dừng chân ở tiểu bang Virginia. Đinh Cường bỏ cuộc chơi về nơi vĩnh hằng.
xem tiếp

Advertisement

Thư gửi người bạn trẻ, chưa gặp mặt, nhân cái chết của một nhạc sĩ

Th. thân, mến,

Tôi nhớ, một ngày trước khi đi Hoa Thịnh Đốn, tôi nhận được điện- thư thứ ba của Th., nhắc nhở tôi về việc Th. và các bạn chờ đợi nơi tôi, một bài viết về Văn Phụng.

vanphung-content-content

Tôi nhớ, trước đó, tôi đã cảm ơn điện-thư thứ nhất của Th., khi hỏi tôi có biết tin nhạc sĩ Văn Phụng vừa mới qua đời. Cuối thư, tôi kể, tôi đã biết tin đó, qua Nhạc sĩ Nguyễn Hiền, ngay ngày Thứ Sáu 17-12, ngày (mà,) người nhạc sĩ tài hoa của chúng ta, lìa, bỏ chúng ta. Tôi nói, dẫu sao tôi cũng cảm ơn Th., vì nhờ thư của Th. (mà,) tôi biết được giờ mất của ông, chính xác hơn. Giờ mất của Văn Phụng, Nguyễn Hiền cho tôi là 3 giờ 30 chiều. Trong khi giờ Th., có lại là 6:30PM. Tôi chợt hiểu, họ Nguyễn cho tôi giờ miền Tây. Trong khi Nhạc sĩ Văn Phụng mất tại miền Đông. Ở miền Đông, thời gian đi trước miền Tây chúng tôi 3 tiếng đồng hồ.
xem tiếp

“Luân Hoán Đọc Thơ Cao Thoại Châu Trước 1975”

 Cao Thoại Châu Đinh Cường vẽ theo bản vẽ ViVi

Cao Thoại Châu
Đinh Cường vẽ theo bản vẽ ViVi

 

Hà Khánh Quân

Tôi là một trong những người thích thơ Cao Thoại Châu. Sự yêu thích này như một điều đương nhiên. Chọn lựa của tôi nằm ngoài tình đồng đội ở quân trường, lẫn sự trùng khớp môn chơi trong văn chương. Mọi thân quen không ảnh hưởng gì đến những cảm nhận, ngợi ca. Tôi không hơn nhiều người đọc khác, về trình độ đọc, hiểu. Trong lãnh vực thi ca, có lẽ nhờ ôn tập hoài nên quen tay. Từ đó khi đọc thơ người khác, tôi có hơi méo mó tìm hiểu và cảm nhận. Viết ra chữ những lãnh hội của mình là một khó khăn; đồng thời cũng là một thú vui. Tôi không viết về những thi phẩm vượt ngoài sự đồng cảm của mình. Hôm nay tôi sẽ đi cùng hồn vía thơ Cao Thoại Châu qua tập thơ, mang mỹ danh thật ấn tượng về tình yêu: “Mời Em Uống Rượu”.
xem tiếp

Tam Muội Hỏa


Ảnh: Google Image

(Kính dâng lên Sư Phụ, Đại Sư Garchen Rinpoche,
người đã trao truyền ngọn hỏa hầu tam muội cho tôi)

Trùng trùng lửa thế gian
Cháy từ vô lượng kiếp
Chúng sanh và lửa đỏ
Dốc núi quay về đâu?

Ngồi gầy đốm lửa Tâm
Sáng bên bờ bỉ ngạn
Ngược xuôi mấy con đò
Sóng tràn tâm diệu giác
xem tiếp

Lục Bát Phù Sa

(đọc Lục Bát Điên của Kiệt Tấn)
Bài của Khuất Đẩu

Chân dung Kiệt Tấn
tranh đinhcường

Chằng chịt như kênh rạch miền Nam, mênh mang như sông nước Cửu Long, non 3000 câu lục bát kết thành một chuỗi dài 200 khúc, từ tháng 10 đến tháng 12 năm 2008 , Kiệt Tấn đã làm nên một mùa nước nổi ngập tràn phù sa hoài niệm ở ngoại ô Paris.
Và ông mở đầu con nước nổi bằng những câu lục bát dị thường:
xem tiếp

Hoàng Quốc Bảo, dòng nhạc như nhịp cầu tâm linh nối liền đời thường và nẻo đạo

Người viết: Du Tử Lê
Nguồn: nguoivietonline

Cùng với sự rộ, nở của sinh hoạt văn chương, qua những diễn đàn văn học, hiện diện từ giữa thập niên 50, khởi đầu với những tạp chí như Sáng Tạo, Thế Kỷ 20, Bách Khoa, sinh hoạt âm nhạc miền Nam với hàng trăm trung tâm, nhà xuất bản, thu băng, đĩa, tất cả đem lại cho người nghe những dòng nhạc tiêu biểu của một Phạm Ðình Chương, Phạm Duy, Vũ Thành, Hoàng Trọng, Cung Tiến, Lê Trọng Nguyễn, Ðan Thọ, Nguyễn Hiền, Tuấn Khanh, Y Vân, Lâm Tuyền, Hoàng Thi Thơ, Anh Bằng, Nguyễn Văn Ðông, Trúc Phương,v.v… đó là cột mốc thứ nhất.
đọc tiếp

Chợ Quê

cho xua net dep van hoa nguoi viet
Chợ quê ngày xưa – Nguồn: Internet

Huyền Chiêu

Mỗi lần vào Sài Gòn thăm cháu nội, tôi lại được cô con dâu đưa đi siêu thị.
Siêu thị nào cũng như nhau. Hàng hóa ê hề được bày biện ngăn nắp, sáng sủa, người mua hàng không phải cò kè bớt một thêm hai. Siêu thị sạch sẽ, không bùn lầy nên đi siêu thị mọi người có thể khoác lên bộ y phục thời trang nhất.
xem tiếp

Bài Tạ Ơn 3

Related image
Source: Internet

Cơm chiều đêm Lễ Tạ Ơn
cháu về như ấm căn phòng hẳn lên
điện vàng tỏa xuống lung linh
thay cho ánh nến bên bình hoa tươi

cháu về đầy tiếng nói cười
đầy màu sắc. quậy đã đời như tranh
như thơ cao lớn thật nhanh
đứng cao hơn mẹ. big girl còn gì
xem tiếp

Thầy Giáo Vỡ Lòng Của Tôi

Khuất Đẩu

Image result for tranh vẽ thầy giáo đang giảng bài
tranh minh họa: Internet

 

Cho đến giờ tôi cũng chẳng biết thầy tên gì, chỉ nghe trong làng gọi là ông giáo Ba. Ở quê, người ta thường tránh gọi nhau bằng tên thật, chỉ gọi theo thứ hay tên của đứa con đầu.

Sau lễ cúng khai tâm mà tôi được ăn nguyên một cái đầu gà cho sáng óc ra, tôi được cha đặt ngồi trên vai, cõng tới trường. Lúc ấy tôi năm tuổi. Khi ngang qua bụi tre trước nhà, mẹ tôi dặn theo: coi chừng đụng đầu thằng nhỏ.

Mẹ không dẫn tôi đi, vì mẹ đang cho em bé bú và sợ rằng để đàn bà dẫn đi thì cái học của tôi không được tấn tới lắm. Vậy nên không có cảnh “mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp”. Cũng không có cảnh “lá rơi từng chiếc một trên đôi vai những pho tượng trắng” trong vườn Luxembourg.
xem tiếp

Có Người Như Lòng Khăn Mới Thêu

Huyền Chiêu


Tranh Trịnh Công Sơn

Người tình của Trịnh Công Sơn đối nghịch hoàn toàn với người tình của Phạm Duy. Ở Phạm Duy dù là “Sống trong lòng người đẹp Tô Châu hay là chết bên dòng sông Danube” thì người tình của ông luôn có da có thịt hẳn hoi. Còn Trịnh Công Sơn, người tình của ông được Phật Bà tạo hình bằng những cánh sen hồng như bà đã từng làm thế cho thái tử Na Tra. Vì vậy Trịnh Công Sơn luôn phải nhẹ nhàng với người nữ như người mẹ nâng niu đứa con yêu quý của mình. Và chúng ta không ngạc nhiên khi ông rất thích hát ru cho nàng ngủ như một người mẹ hiền.

Rừng đã cháy và rừng đã héo
Em hãy ngủ đi
Rừng đã khô và rừng đã tàn
Em hãy ngủ đi

xem tiếp