Gởi Trương Đình Luận,
Nắng rất xa xôi nắng vẫn gần
Rừng ngoài muôn dặm ở trong thân
(Mai Thảo)
Vẫn quán chiều. nắng thắm ngoài kia
vẫn một người ngồi. quạnh quẽ.
điệu nhạc đồng quê rộn rã
nhớ bầy quạ đen trên cánh đồng lúa vàng
đọc tiếp
Gởi Trương Đình Luận,
Nắng rất xa xôi nắng vẫn gần
Rừng ngoài muôn dặm ở trong thân
(Mai Thảo)
Vẫn quán chiều. nắng thắm ngoài kia
vẫn một người ngồi. quạnh quẽ.
điệu nhạc đồng quê rộn rã
nhớ bầy quạ đen trên cánh đồng lúa vàng
đọc tiếp
Buồn thay nhớ Đại hồ cầm,
Bạn hỏi có bao giờ nghe,
hay chạm tới.
Chưa bao giờ chạm tới chiếc đàn
dường như cao hơn người. đọc tiếp
Nụ hoa vàng đang nở. Và gió đang đưa hương. Một buổi sáng bình yên, tôi giống như bướm lạc tìm thấy hoa thơm ngát, tìm thấy gió phất phơ. Bỗng nhớ quá ngọn cờ. Té ra tôi còn lính…
Buổi sáng trời còn lạnh. Trăng đêm qua vẫn còn giống như một nụ hôn ai yêu ai để sót. Tôi hốt vốc nắng ngọt gửi lại trời bao la. Tôi nghĩ tới Hằng Hà, tới người qua đường sớm. Tôi muốn người bước gượm ngắm với tôi hoa vàng…
đọc tiếp
Biển đêm gầm. cuối tháng tư
đá xô bờ giạt. cháu giờ nơi nao [1]
má còn mọng đỏ hoa đào
mà nghe như tiếng thét gào lạnh căm
đọc tiếp
Hồi chiều em về, mưa ngừng tức khắc, bầu trời biến sắc từ xám sang xanh…
Hoa vàng mấy cành nở bừng đón đợi. Em bung tóc bới rơi mấy giọt mưa…
Hồi chiều như mơ, chưa bao giờ đẹp ngay cả đôi giép đỏ gót chân son…
đọc tiếp
Cô gái nhuộm răng đen, 1915
Mẹ tôi, nhuộm răng đen. Như cô tôi, bà tôi. Một màu đen như tóc mọc trên đầu, như áo quần họ mặc. Chính hàm răng ấy đã nhai những hạt cơm trắng đầu đời mớm vào miệng tôi. Như chim cánh cụt mớm mồi cho con của nó. Nhớ về mẹ, tôi nhớ nhất hàm răng đen của bà.
đọc tiếp
Hôm nay trời mưa. Mai cũng mưa.
Mưa vui chút xíu, buồn đang thừa!
Không mưa, ai cũng đều than thở
Mưa có người buồn, người ngẩn ngơ!
đọc tiếp
NGÔ THẾ VINH
Trước và sau thời 1954-75 ở Miền Nam, không thấy ở nơi nào khác trên đất nước ta, văn học được phát triển trong tinh thần tự do và cởi mở như vậy. [Võ Phiến nói chuyện với Đặng Tiến 28-10-1998]
*
Có thể nói Võ Phiến là một trong số các tác giả được viết và nhắc tới nhiều nhất. Trước khi quen biết nhà văn Võ Phiến, tôi đã rất thân quen với những nhân vật tiểu thuyết của ông như anh Ba Thê đồng thời, anh Bốn thôi, ông Năm tản, ông tú Từ lâm, chị Bốn chìa vôi từ các tác phẩm Giã từ, Lại Thư nhà, Một mình…
đọc tiếp
Những cơn mưa rả rích đã chấm dứt thật rồi. Ba ngày mưa bốc hơi… bây giờ, sáng, đang nắng…
Hơi mưa bay lãng đãng. Mặt sân gạch đỏ hồng… và hoa hồng cũng đỏ. Màu hồng là màu nhớ…
Nhớ áo em trong gió, vén xuống đò sang sông. Nhớ má em hồng hồng… hình như vì e thẹn…
đọc tiếp
Gởi chị Minh Nguyệt và ĐT,
Tháng năm hoa chuông nở
trắng muốt ở vườn sau
sông Loiret trước mặt
bầy ngỗng trời xuôi mau…
đọc tiếp