Archive | November 2019

Happy Thanksgiving!

Nguồn: Internet

Nguồn: Internet

Thân ái chúc tất cả quý bạn và gia đình một Lễ Tạ Ơn vui vẻ và tràn đầy Ơn phước.
Cám ơn quý bạn đã ghé thăm cũng như đóng góp bài vở cho trang blog.
Blog sẽ post bài mới vào tuần tới.

Nguyệt Mai

This entry was posted on November 28, 2019, in Tản mạn.

Chị Hai Của Tôi

Năng Khiếu

Image result for thanksgiving pictures"
Nguồn: Internet

Ba tôi mất sớm, để lại cho mẹ một đàn con côi cút. Được bốn năm, thì đất nước xảy ra cơn chính biến. Những tháng ngày đen tối, mẹ tôi vất vả, xoay xở buôn bán bấp bênh trong một xã hội không an bình. Anh Tư tôi bàn với mẹ tìm đường vượt biên.

Anh Tư và em út, ra đi vào đầu thập niên 1980. Được cô tôi nhanh chân làm “người di tản buồn” năm 1975, bảo trợ hai anh em từ trại tỵ nạn Thái Lan vào Pennsylvania. Mười năm sau anh Tư bảo lãnh mẹ tôi qua đoàn tụ, được hai năm thì gia đình chị Hai Nhàn định cư diện HO.24, tại California nắng ấm, mẹ tôi ở với chị từ ngày đó. Rồi lần lượt người trước rước người sau, chúng tôi đến Hoa Kỳ theo diện O.D.P. để được quây quần bên mẹ.
xem tiếp

Tạ Ơn


Chân dung Đinh Cường
Photo by Phạm Cao Hoàng, Virginia, 2014

 

Nghĩ là ta tạ ơn ai
tạ ơn Trời Đất một mai sớm chiều
kể từ chập chững liêu xiêu
đến khi già yếu phải dìu bước đi
tạ ơn. còn nói năng chi
chắp tay mà vái. thầm thì niệm Kinh
xem tiếp

Tìm Lại Niềm Hạnh Phúc

Như Ý Crystal H. Vo

Image result for thanksgiving pictures
Nguồn: Internet

Tôi là một con nghiện. Ô hay, bạn hỏi lại tôi đã bị nghiện gì và đã bắt đầu từ khi nào? Tôi nghiện gì à? Tôi không nghiện rượu chè hay hút xách. Tôi không nghiện cờ bạc hay mua sắm, và tôi cũng không nghiện những thứ thông thường khác. Mà tôi chỉ nghiện viết. Nhưng điều này có hại gì cơ? Không. Không! Một ngày tôi không viết là một ngày tôi không thật sự sống cho chính mình. Thế thì bạn lại hỏi việc say mê văn chương đâu có hại gì phải không? Tuy không mà có. Thật khó hiểu. Vì sao? Vì khi tôi phát hiện ra cái thế giới văn chương, tôi đã miệt mài viết ngày và đêm. Nhiều lúc tôi ngồi trước chiếc máy vi tính hàng giờ để đọc và viết. Nhiều khi bốn năm tiếng trôi qua mà tôi không hề biết. Bảy đến tám năm liền tôi đã bị cái thế giới văn chương lôi cuốn hồi nào không hay. Cho đến một hôm, thể xác lành mạnh này đã bị cái nghiệp dư làm tiêu hủy một phần nào không hay. Trời ạ! Lại có chuyện lạ vậy sao? Có. Cái đau đớn vì ngủ không ngon và ngồi không yên đã theo tôi những năm tháng dài đăng đẳng cho đến gần đây tôi mới tìm ra cách chế phục nó.
xem tiếp

Khúc Chiều Vụn Vỡ

Bãi quạnh (Oil on canvas) by đinhtrườngchinh

Tôi lỡ bỏ quên dưới phố
Hương mùa thiếu nữ xa xăm
Về đây nhâm nhi nỗi nhớ
Sân chiều tạt gió cuối năm

Rót ly rượu đời kiêu bạc
Biếc xanh màu mắt đa tình
Để lòng sóng sa sóng sánh
Chỗ ngồi thèm ngón tay xinh
xem tiếp

Đời vẫn đẹp

Bùi Bích Hà

Bác Sĩ Tadashi Hattori (trái) hạnh phúc khi bệnh nhân sáng mắt. (Hình: hsbjapan)

Giữa một núi tin tức buồn bã trong Tháng Mười, trùng hợp với thời tiết mùa Thu vừa trở lại. Trời khi nắng khi âm u. Gió Santa Ana như đàn ngựa hoang lồng vào thành phố còn rơi rớt chút Hè muộn trên cỏ cây xơ xác. Cành khô gãy, vết thương còn mới, nằm phơi đó đây dưới lòng đường, xe vệ sinh chưa kịp dọn dẹp.

Tôi nhận được email của BL, kể chuyện ông bác sĩ nhãn khoa người Nhật, hiện đang lăn xả ở Việt Nam để cứu chữa miễn phí các bệnh nhân đau mắt khỏi bị mù.

Hóa ra truyện cổ tích có thật trước khi trở thành cổ tích.
xem tiếp

Đà Lạt Mùa Hoa Quỳ

Image result for hoa da quy dalat"
Nguồn: Internet

Tháng Mười Một hết mưa
Đà Lạt nắng, nắng mới
có một người ngồi đợi
hoa quỳ nở… để hôn.

Có một người bồn chồn
vào rừng nhìn hoa nở
rừng thông nhiều loang lở
nhưng hoa quỳ vẫn nhiều…
xem tiếp

Những Bông Hoa

Khuất Đẩu

Nguồn: Internet

Món quà dễ thương nhất mà thượng đế tặng cho loài người trên trái đất này, chính là những bông hoa.
Dù có người chồng tình nghĩa tặng vợ đến những 100 đóa hoa hồng để mừng sinh nhật thứ 100 của nàng, thì cũng không sánh được với Thượng đế, khi ngài tặng cả tỷ tỷ hoa đủ màu đủ loại, không chỉ mùa xuân mà ngay cả mùa đông băng giá, không chỉ những miền đất tốt tươi mà ngay cả núi đá khô cằn hay sa mạc nắng cháy.
xem tiếp

Ru Đời Mênh Mông

tranh đinhtrườngchinh

Sương khói về đâu
Bóng chiều thao thức
Xa tít ngàn dâu
Áo đời du mục

Mắt tháng Giêng buồn
Mái rêu ẩm mốc
Tiếng sẻ héo hon
Lá hờn dỗi khóc
xem tiếp

THẦY TRÍ QUANG: Một Trang Lịch Sử

Cao Huy Thuần

HT Thích Tri Quang

Tôi có hai lần khai sinh. Lần thứ nhất khi tôi sinh ra. Cha mẹ tôi cho tôi hình hài, máu huyết. Nhưng tôi chưa biết tôi là ai, sống như thế nào, trên đường nào tôi sẽ đi. Sinh ra, tôi có hai mắt. Nhưng chưa thấy đường đời. Phải đợi đến khi lên chùa Từ Đàm, sau ngày ông Diệm bị lật đổ, tôi mới thấy con đường sẽ đi. Thảo nào chữ nghĩa bác học gọi con đường là đạo. Thấy đạo, tôi khai sinh cho tôi.

Đầu năm 1964, một nhóm giáo chức đại học Huế họp nhau tại trường Đại học Sư phạm để quyết định về việc ra một tờ báo tranh đấu tiếp nối khí thế của “cách mạng” 1963, chống lại khuynh hướng lập một “chế độ Diệm không có Diệm” được người Mỹ ủng hộ. Trong dự định ban đầu, tờ báo là tiếng nói của lực lượng giáo chức và sinh viên Huế đã tham gia vào việc lật đổ Diệm. Chuếnh choáng hơi men chiến thắng của một cuộc nổi dậy thành công, tham vọng của chúng tôi là biến đại học thành một thành trì chống độc tài. Tuổi trẻ thường có những giấc mơ phạm thượng. Buổi họp giao cho ba chúng tôi, anh Tôn Thất Hanh, anh Lê Tuyên và tôi, trách nhiệm suy nghĩ và điều khiển tờ báo. Tên của tờ báo, Lập Trường, là do chúng tôi đặt ra.
xem tiếp