Thơ Đặng Toản
Nguồn: Internet
Anh vẽ điện tâm đồ ngọn khói
Thăm dò huyết áp của làn sương
Như thể mùa Xuân vừa chín bói
Quan hà cũng kẹp tóc soi gương
Anh đong tín hiệu say mùa chạm
đầy cả trời khuya lạc bến sầu
Từng bay suốt dọc kinh tuyến xám
Dừng cánh đậu trên độ vĩ nâu
Rón rén thâu hồi biên độ nhớ
Bằng cách căn hai khoảng đợi chờ
Và cố bình phương từng nhịp thở
Dần dà tiệm cận những câu thơ
Ngọn cỏ hỏi thầm vì tinh tú
Trong vòng xoay của nhịp điệu rời
Tròn khuyết mùa trăng tình ngái ngủ
Áo cũ theo màu nhật nguyệt vơi
Tóc xưa trăng cũ làm sao gói
Tiễn một mũi hương đã dậy thì
Hiên chùa ngủ tạm không chiếu cói
Từng thời kinh tụng nhủ mùa đi
Trăng ngủ giữa đỉnh trời mơ ước
Ngọn gió cành vui đã thức dồn
Uống bài thơ cũ mà say khướt
Vịn tay chiều để đếm hoàng hôn
Nghe xa mây ấm chiều trăng trối
Thả bóng bình yên xuống thảo lư
Gắp thơ bằng đũa chiều hấp hối
Thời kinh nạp phí trạm chân như
Lội ngược trong dòng đời xa lạ
Vớt nụ cười hong ấm câu thơ
Hoa cỏ chào nhau lời đon đả
Hái chiều cảm tạ nắng đơn sơ
Mai về anh đổ thêm hương nhớ
Chăm bón bầu thơ đã sắp cằn
Em đứng thật xa nhìn bỡ ngỡ
Con chữ gầy cũng biết trôi lăn
Đặng Toản
Houston, 19/6/2024