Tag Archive | Kim Hài

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 14 – TRÍ NHỚ CỦA TRÁI TIM

Truyện dài của Kim Hài


Nguồn: Internet

1-
Những hạt mưa lạnh xiên ngang cuốn theo màn sương mù che lấp hết cảnh vật. Lệ tì người lên cửa sổ nhìn đăm đăm ra ngoài như muốn xuyên qua tầng tầng lớp sương đang trôi xuôi, vượt qua thành đập, chìm xuống các hố chứa, lẩn khuất trong các ống xả thô bạo rồi cuốn phăng tất cả, ngập ngụa một cách giận dữ khi hòa vào nước của dòng sông Tỉnh Thức.
Thường thì Lệ phải rất lo lắng khi nhìn thấy bất kỳ một dấu hiệu lạ nào phát sinh từ con đập. Song lần này, nỗi lo lắng hầu như mất tăm. Cuộc điện thoại dài hơn nửa giờ lúc nãy đang khuấy đảo tâm trí cô.
“- Em đừng lo quá. Theo như anh biết, Thọ không phải là người xấu. Chỉ một điều duy nhất là bây giờ em có nên xuất hiện không? Rồi em sẽ phải giải thích như thế nào? Tụi anh biết em đã hy sinh nhiều, đã phải sống cô đơn trốn tránh mọi người…
xem tiếp

This entry was posted on January 18, 2023, in Văn and tagged .

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 13 – GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP (2)

Truyện dài của Kim Hài


Nguồn: Internet

1
Có sáu căn phòng nhỏ nằm dọc hai bên một căn phòng rộng sơn màu trắng sữa. Mỗi phòng có hai cửa. Một cửa hướng ra phía ngoài. Và một cửa thông với phòng họp lớn của Ủy Ban. Khác hẳn khu Ủy Ban cũ, nơi đây chỉ dành để họp trong những dịp cần có quyết định chung và mang tầm chiến lược của nông đô Tỉnh Thức. Vì thế, căn phòng được trang bị khá hiện đại và cách âm tuyệt đối. Giữ bí mật và an ninh là ưu tiên hàng đầu của chính quyền Tỉnh Thức.
Trong một căn phòng nhỏ dành cho khối kế hoạch giáo dục, Hải chăm chú nhìn vào bảng ghi nhớ gồm bốn trang giấy đánh máy đặt ngay ngắn trước mặt mình. Đối diện anh là bà Thủy, bên trái anh, hiệu trưởng Thọ đang loay hoay với báo cáo tổng kết về tình trạng cơ sở vật chất của trường trung học Tỉnh Thức mới.
xem tiếp

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 12 – GIẤC MƠ BỊ ĐÁNH CẮP

Truyện dài của Kim Hài


Nguồn: Internet

1-
Ông Sáu đặt chai rượu rỗng trên nền gạch. Đã 9 giờ sáng. Buổi điểm tâm chấm dứt sau một hơi ợ dài phun ra toàn mùi rượu. Củ khoai lang luộc nằm trơ vơ một mình trong chiếc đĩa nhựa màu xanh lá. Ông Sáu đảo mắt nhìn củ khoai một lúc. Đột ngột, ông soài chân hất văng chiếc đĩa. Củ khoai lăn tròn rồi biến mất giữa những bao to bao nhỏ, bị lát chất đống ở góc phòng.

Đã hơn hai năm tròn, kể từ ngày Phúc, con ông, mất. Hai năm là một khoảng thời gian khá dài đủ để nỗi đau, nỗi nhớ nhạt nhòa. Nhưng không hiểu sao tim ông vẫn buốt, thân xác ông vẫn lạnh giá như ngày liệm xác con. Làm sao ông có thể thở được với cảm giác này!
xem tiếp

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 11 – NHỮNG LINH HỒN LẠNH

Truyện dài của Kim Hài


Nguồn: Internet

Mưa liên tục suốt hai ngày đêm. Những cơn gió mang khí lạnh như bị mưa hút trọn, nên mỗi giọt rơi giống tựa một viên nước đá xoáy vào vật cản. Thời tiết như vậy khiến Lam không thể ra khỏi nhà. Và cô xem đó như một cơ hội để cô lắng lòng chọn lựa nên làm gì sắp tới.
Không có cú điện thoại nào gọi làm phiền sự suy nghĩ của Lam. Cô ngồi trên giường, khoanh chân nhìn ra ngoài cửa sổ. Cô cố gắng tập trung để có cái nhìn toàn diện của nông đô Tỉnh Thức.
xem tiếp

Mắt Xuân

Kim Hài

tranh đinhtrườngchinh

Nhờ vào chiếc xe đạp cà tàng của Tuấn, Thúy tìm việc làm thêm để kiếm đủ tiền đóng học phí như những sinh viên nghèo khác. Tình quê nẩy nở song song với tình bạn. Cả hai chưa bao giờ vượt quá giới hạn. Một đôi khi Thúy cũng nghe được vài câu bàn tán, nghi ngờ của bạn bè, nhưng Thúy chẳng nghĩ ngợi gì. Gánh nặng của người chị cả trong một gia đình nghèo đông em khiến Thúy dồn mọi nỗ lực cho một mục đích duy nhất: học giỏi, tốt nghiệp đúng kỳ hạn để ra trường kiếm tiền giúp đỡ các em.
xem tiếp

This entry was posted on January 31, 2022, in Văn and tagged .

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 10 – CON ĐƯỜNG DO DỰ

Truyện dài của Kim Hài


Nguồn: Internet

Lệ ngước nhìn chiếc đồng hồ treo trên góc khuất của bức tường bên trái. Hôm nào cũng vậy, mỗi khi lau chùi đến đây cô lại dừng tay ngắm nhìn chiếc đồng hồ tròn trĩnh có đường viền bằng gỗ nâu. Màu gỗ sẫm, ấp áp một cách dịu dàng và độc nhất trong tổng thể bằng bê tông và kim loại. Không biết ai đã chọn treo ở đấy, chiếc đồng hồ đã bé càng bé hơn so với bức tường mênh mông, tựa như một dấu chấm nâu trên trang giấy trắng. Cô thích chiếc đồng hồ này. Nói thật lòng, đây là vật duy nhất ở đây cô muốn ngắm, muốn nhấn nhá chút thời gian với nó. Chuyện xảy ra từ một đêm khuya nọ, cô bỗng ý thức mình giống hệt chiếc đồng hồ, cũng lặng lẽ và nhỏ nhoi, cô đơn hết mức trong một không gian rộng lớn. xem tiếp

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 9 – MÀU CỦA GIÓ (2)

Truyện dài của Kim Hài


Nguồn: Internet

– Lệ… Lệ… Mi đi đâu rồi? Lệ…
Chuông điện thoại đổ liên hồi cắt đứt tiếng gọi của Lam.
Nghe xong, Lam bồi hồi nhìn quanh để kiếm Lệ. Cô bực bội mắng thầm đứa bạn cứ lẩn trốn như trạch. Có điều cô không cảm thấy lạ lùng mà mặc nhiên chấp nhận, một thái độ chỉ có khi cô về quê sống bên dòng Tỉnh Thức.
– Hồ đồ.
Cô bật thốt ra hai từ nầy khi ngồi nói chuyện với Hải trong một quán nước bên thôn Thượng.
– Không có lý do gì để một ai đó giết Quân. Quân chỉ là một thanh niên bảo thủ, bo bo giữ đất giữ ruộng của mình. Tính khí nó nóng nảy. Khi tức lên, nó chẳng kể số. Chính quyền chỉ không muốn nó làm loạn, ảnh hưởng đến kế hoạch chung nên bắt giữ nó…
– Nói vậy là Quân tự chết sao?
– Nếu tuyệt vọng quá, cũng có thể…
Lam nhìn Hải lạnh người. Cô như thấy một con người khác. Mập mạp, mắt sâu không đáy, mặt lạnh, ngữ điệu vô hồn. Không phải Hải của ngày còn đi học. Cũng không phải Hải cách đây hai năm. Tim cô thắt lại. Lệ không thể nào yêu được Hải của hôm nay. Nhưng vì cái gì? Tiền bạc chăng? Con mắt tinh tế của cô nhìn thấy vai áo bạc màu, sờn vải của Hải. Danh vọng chăng? Vẫn là chiếc xe Honda cũ rích ngày nào. Niềm tin? Lý tưởng? Không có cái gì đúng hết. Vậy thì tại sao Hải thành như vậy. Một lần nữa, cô cố gắng dò hỏi:
– Anh không nhớ Lệ sao? Hai người đến đâu rồi?
Lệ. Trong khoảnh khắc, Lam cảm thấy một ánh sáng long lanh khởi sắc thoáng qua mắt Hải, nhưng ngay tức khắc, gương mặt Hải vẫn đông cứng không cảm xúc.
– Lệ? Chết là hết rồi. Cô ấy đã chọn con đường đó. Đành thôi.
Lam trố mắt:
Lệ vẫn còn sống mà. Nhưng cô nuốt ngay những lời nói ấy. Linh tính nói với cô rằng chưa cần nói vội. Dòng Tỉnh Thức đâu có rộng đến mức không thể biết những gì bên thôn Hạ. Rồi Hải sẽ nhìn thấy Lệ thôi. Còn những gì khiến mọi người nghĩ Lệ đã mất tích hoặc đã chết, chắc hẳn có lý do nào đó.
Lam đổi đề tài:
– Sau hai năm, thôn Thượng vững mạnh, sáp nhập cả thôn Hạ. Thôn Hạ cũng thay đổi, nhưng có gì không ổn không?
Như một con robot, Hải lặp lại những biện giải, những dự án vĩ đại mà thôn Thượng theo đuổi. Một dự án nông thôn mới hoàn chỉnh. Nông đô Tỉnh Thức sẽ thay mặt thôn Thượng, thôn Hạ phát triển uy nghi, to lớn, làm hình mẫu lý tưởng cho cả nước.
– Một kế hoạch siêu không tưởng.
Lam buột miệng. Đôi chân mày Hải cau lại. Anh dằn từng tiếng:
– Sẽ thành hiện thực trong tương lai. Nhưng mà… ờ… lần này Lam về quê thăm thú hay còn có công tác gì đặc biệt?
Lam mỉm cười:
– Không có gì… Chỉ là chán thành phố muốn về nông thôn làm ruộng, trồng cây thôi…
Hải cười nhẹ:
– Đùa dai. Nông thôn cũng sẽ là thành thị. Thời đại 4.0 mà Lam làm như đang ở thập niên 19.
Lam nheo mắt:
– Anh biết gì về 4.0?
– Lam không tin? Được rồi, ngày mai tôi sẽ thu xếp để nhà báo Lam vào thăm cơ sở công nghệ máy tính của thôn ta.
Cho đến khi Hải rời đi Lam vẫn còn ngơ ngẩn vì những dấu hỏi to tướng trong đầu mình.
Màn hình điện thoại khẽ rung. Lam giật mình khi nhìn giòng tin nhắn ngắn gọn: “Ngày mai, chúng ta bắt đầu công việc nhé…” Giòng chữ không hiển thị tên người nhắn, nhưng cô biết đó là ai. Cô lưu lại số điện thoại, cười khẩy.
– Sẵn sàng thôi…

Kim Hài
(Trích trong truyện dài Giòng Sông Tỉnh Thức)

(còn tiếp)

Xem từ đầu truyện:
(1)

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC I

(2)

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 2 – NẺO VỀ QUÁ KHỨ

(3)

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 3 – CÁI CHẾT CỦA CHIM HỌA MI

(4)

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 4 – SÓNG TRÀO

(5)

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 5 – XÁC SỐNG

(6)

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 6 – GIẤC MƠ YÊU…

(7)

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 7 – ẢO ẢNH

(8)

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 8 – MÀU CỦA GIÓ (1)

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 8 – MÀU CỦA GIÓ (1)

Truyện dài của Kim Hài


Nguồn: Internet

Những cơn mưa ập xuống như một cái rổ to tướng hứng nước từ bể chứa xám tro vô hạn. Dòng Tỉnh Thức lồng lộn tựa con trăn lớn đang ngẩng đầu chiến đấu với một thứ quái vật hung dữ có cánh. Sóng phồng lên, ập xuống, nhấc bổng hàng chục tảng đá lên đỉnh nước rồi quăng quật chúng tạo nên những núi bọt trắng xóa. Đất hai bên dòng sông kêu rên bùng bục từng hồi. Chiếc cầu gãy chưa kịp nối hai bờ đã oắn lưng mất tích trong biển nước. Cả thôn hạ lẫn thôn thượng đều nằm bẹp như những chiếc bánh tráng nướng đẫm nước.
xem tiếp

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 7 – ẢO ẢNH

Truyện dài của Kim Hài

Nguồn: Internet

Mặc cho những cái lưỡi ẩm ướt làm anh tê dại, Hải đi khỏi nhà thật sớm. Anh vừa được tin chính quyền xã đã ra quyết định di dời dân thôn một lần nữa. Di dời nghe ra cũng hợp lý bởi trận lũ do đập xả nước bất thường kia gây hậu quả không ngờ. Hàng ngàn mẫu ruộng và nhà ở bên giòng Tỉnh Thức đã trôi ra biển. Bờ sông lở lói như quả dưa bở bị chuột gặm và không có dấu hiệu dừng lại. Nếu người dân cứ bám vào ruộng đồng nhà cửa sẽ có một ngày mất tất cả tài sản và có thể mất cả sinh mệnh. Nhưng có vẻ như phần đông các hộ gia đình đang rất hoang mang. Nhà cửa, ruộng vườn tan nát, họ không còn nơi để quay về, nhưng họ cũng không thích sống chung chạ mỗi gia đình một manh chiếu trong điều kiện thiếu thốn, bất tiện, mất vệ sinh ở nơi tạm trú.
xem tiếp

GIÒNG SÔNG TỈNH THỨC 6 – GIẤC MƠ YÊU…

Truyện dài của Kim Hài

Nguồn: Internet

Nguồn: Internet

Chiếc cầu bắc ngang qua giòng Tỉnh Thức bị gãy ngay nhịp đầu tiên. Nước vẫn rộn ràng đổ xuống quật vào mảng rách nát của chiếc cầu, tạo thành một giòng xoáy, cuốn rác rưởi cùng đủ loại vật dụng mà giòng nước đã mang theo sau một tuần lạc trôi trên đất liền.
Lam và Lệ ngồi trên một thân dừa khô cạnh bờ, ngóng nhìn sang bên kia thôn Tối Thượng. Mắt Lệ đỏ ửng, ngấn nước. Lam khẽ nói:
– Mi có muốn thuê đò về bển không? Coi vớt được chi thì vớt. Còn thưa báo để may ra được đền bù…
– Có được đền bù không? Ai đền?
Lam cười, giọng không chắc chắn:
– Còn hỏi. Bộ Hải không làm giùm được chuyện đó sao?
Lệ cười nhẹ:
– Hải hả? Đâu có phải cứ là bạn thì cái gì cũng nhờ được.
– Ờ há. Mà tụi mi đâu chỉ là bạn bè. Đã thích nhau thì bảo thủ mấy cũng phải có lúc nhẹ dạ một chút chớ.
xem tiếp