Đặng Mai Lan
Xa quê hương đã lâu. Khoảng đời tôi sống nơi quê người nhiều hơn ở quê nhà và hầu như không bao giờ tôi có Tết. Một cái Tết đúng nghĩa cả tây lẫn ta. Lễ lộc hàng năm của tôi là ngày Giáng sinh, ngày đoàn tụ gia đình. Tôi phải xăn tay áo đáp ứng mọi nhu cầu cho con cháu. Đến chiều hai mươi lăm kể như tàn tiệc. Tất cả mọi thứ đều trở lại bình thường, ngoài cây thông Noel giữ lại ít ngày cho vui nhà, khỏi bõ công trang hoàng nhiều ngày trước đó. Nhưng đó chỉ là tôi riêng. Lũ trẻ thì khỏi nói, còn những người đồng trang lứa với tôi cũng rộn rịp xôn xao chờ tống cựu nghinh tân. Chuẩn bị thướt tha áo xống cho một buổi dạ vũ nào đó.
xem tiếp