TỘI NGHIỆP THÁNG GIÊNG
Chợt xuân về ghé thăm đời
Nhìn mây có nhớ áo người xanh không?
Lỡ chai mười ngón tay sần
Níu đêm xưa xước nửa vầng trăng nghiêng
Tội sao cơn gió láng giềng
Lạc đường chiếc lá tháng Giêng thẫn thờ
Lưng đồi đuổi bắt giấc mơ
Ai qua dẫm ngọn cỏ tơ tội tình
Dốc sương phố đứng một mình
Thiên thu buốt lạnh mắt nhìn tím mây
HOÀI NIỆM XUÂN
Chập chờn mơ chạm môi ai
Tháng Giêng vén sợ tóc mai thẹn thùng
Đa tình nhớ mắt xưa nhung
Sang đường rớt trái tim mùng một xanh
Cố quên ừ cố chẳng đành
Hương nguyên đán yểu điệu quanh sân nhà
Đêm thì gần bóng thì xa
Tương tư theo má hồng qua xứ người
Đứng buồn đợi gió mồ côi
Chở mây xuống phố hát lời bể dâu
Thương em khép nép qua cầu
Ngẩn ngơ mưa thả về đâu xuân thì!
Trần Văn Nghĩa